Nhìn vệt máu trên giường anh nhìn tôi tiếc rẻ: “Giá mà mình ngủ với nhau sớm hơn 2 ngày thì tốt quá”

Khi biết cô còn trinh hắn ngồi nhâm nhi ly cà phê, hút điếu thuốc rồi nhìn cô tiếc rẻ: “Giá mà mình ngủ với nhau sớm hơn 2 ngày thì tốt quá”. Cô hoang mang tột độ hỏi hắn: "Tại sao anh nói vậy?" và rồi...


Cô yêu hắn một cách mù quáng, yêu quên hết bản thân mình. Cô còn ngây thơ trong trắng còn hắn thì quá sành sỏi trường đời. 30 tuổi hắn có công ty của riêng mình, ô tô đã đổi bao nhiêu đời. Nhưng mỗi lần hắn đón cô thì cô chỉ thỏ thẻ bảo: “Lần sau anh đi xe máy nhé, em thích đi xe máy, ô tô em đi không quen”.
Cô bình dị chân thật, cô thích sự giản dị nơi hắn. Hắn nói nhiều, vui tính, đi đâu hắn cũng chỉ đi mỗi đôi dép tông, mặc mỗi chiếc quần ngố và cái áo phông. Cô nhìn thấy sự đồng điệu nơi hắn, quen nhau làm người yêu của nhau nhưng cô còn mù mờ về hắn vì công ty hắn đóng ở ngoại thành còn cô đi học trong nội thành.

Hắn bận rộn nhưng tuần 2, 3 lần hắn vẫn cố gắng đi hơn 20 cây số qua gặp cô đưa cô đi ăn, đi xem phim. Bao lần hắn muốn ngủ lại bên cô nhưng cô từ chối khéo vì cô còn trinh. Đúng vậy, cô còn trong trắng cô muốn được gìn giữ, cô muốn được hắn tôn trọng cô lâu dài.
Cô không thích hắn cũng chẳng ép, nhưng đàn ông mà mấy ai chung thủy tuyệt đối đâu. Cô hiền lành và cũng ở xa nên chẳng thể nào quản thúc được hắn. Đôi khi cô cũng mô hồ không rõ giữa họ là mối quan hệ gì nữa, tình yêu hay thứ tình cảm gì. Ngày trước lúc mới tán hắn còn hay bô bô nói yêu cô nịnh nọt cô đủ thứ thậm chí còn nói muốn lấy cô, nhưng giờ chẳng thấy hắn như nữa chỉ có điều vẫn quan tâm cô, gặp cô đều 3 lần/ tuần mà thôi. Còn cô giờ đây đã thực sự yêu hắn, nhưng cô nào hay biết ngoài cô hắn còn qua lại với vài người nữa.
Hắn đã âm thầm đính hôn với 1 người phụ nữ có điều kiện hơn cô. Cô ta không xinh bằng cô nhưng khá quyến rũ có và dĩ nhiên cô ta khôn ranh hơn cô rất nhiều, biết giữ chân người yêu chứ không hiền lành ngồi chờ đợi như cô. Cô cứ 1 lòng yêu hắn nào đâu hay hắn đã về quê đính hôn với vợ tương lai.
Hai hôm sau hắn gặp cô nói nhớ cô và muốn được ở bên cô, khi đó hắn ngà ngà rượu. Cô nhớ hắn và cũng lo sợ mất hắn nên đã quyết định trao đời con gái của mình cho gã sở khanh đó.
Khi nhìn thấy vệt máu trên ga giường, biết cô còn trinh hắn ngồi nhâm nhi ly cà phê, hút điếu thuốc rồi nhìn cô tiếc rẻ: “Giá mà mình ngủ với nhau sớm hơn 2 ngày thì tốt quá”. Cô hoang mang tột độ hỏi hắn:
- Tại sao anh nói vậy?
- Không, không có gì.
tinh-mot-dem-blogtamsuvn.jpg1
Sau hôm ấy cô không tài nào ngủ được, cô lo sợ vì đã trao đời con gái cho hắn rồi mà hắn vẫn còn hờ hững. Cô gọi điện hắn toàn kêu bận cho đến 1 hôm, 1 giờ sáng cô gặp ác mộng cô nằm khóc. Với điện thoại theo quán tính cô gọi cho người yêu, nhưng đầu dây bên kia lại vang lên giọng nói của 1 cô gái:
- Alo ai vậy?
- Cô là ai?
- Tôi là vợ sắp cưới của anh Tuấn, cô là ai mà lại gọi cho chồng tôi giờ này?
- Vợ… vợ sắp cưới ư?
- Đúng vậy.
Chiếc điện thoại trên tay cô từ từ rơi xuống, tai cô như ù đi “vợ sắp cưới ư” vậy còn mình, mình là gì của anh ta. Đêm đó cô ôm gối khóc nức nở, tình yêu, đời con gái cô đã trao nhầm người rồi. Tại sao trên đời lại có gã sở khanh như vậy chứ? Anh ta còn bảo sau này muốn cưới cô, cô muốn đi trăng mật ở bất cứ nước nào ở Châu Á anh ta cũng sẽ đưa cô đi cơ mà. Tay ôm lấy ngực, cứ như có hàng trăm nghìn mũi dao đang đâm vào trái tim cô vậy. Cô phải làm gì để bắt hắn trả giá đây? Phải làm gì bây giờ đây?…

Theo Tri Thức Trẻ

Có thể bạn quan tâm?

Tâm sự 4850825811041001790

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Tin nóng

Tin cập nhật

Like Fanpage

item